Tóm tắt
Thanh Uyển – một cô gái làm nghề vẽ truyện tranh, hướng nội, hơi ngốc nghếch nhưng chân thành – trong một buổi khám bệnh miễn phí ở khu dân cư, vô tình gặp Đàm Minh Viễn, một bác sĩ trẻ vừa điển trai vừa điềm đạm. Cuộc gặp gỡ “oan gia định mệnh” bắt đầu bằng cú đẩy khéo của mẹ cô và lời trêu chọc của anh: “Uống rượu không?”, mở ra mối nhân duyên đầy duyên nợ.
Từ một cuộc gặp bất ngờ, hai người dần trở nên gần gũi. Đàm Minh Viễn tinh tế, dịu dàng, luôn quan tâm nhưng cũng có chút nghiêm khắc, còn Thanh Uyển thì vụng về, thẳng thắn và dễ đỏ mặt. Họ trải qua hàng loạt tình huống dở khóc dở cười — từ buổi “xem mắt” bất đắc dĩ, lần “khám bệnh riêng tư”, cho tới những lần cô vô tình khiến anh dở khóc dở cười. Trong khi Thanh Uyển nghĩ mình “đang được tán tỉnh”, thì Đàm Minh Viễn đã sớm xác định rõ: anh muốn nghiêm túc với cô.
Tình cảm của họ không êm đềm ngay từ đầu. Khi chuyện quá khứ bị khơi lại, Thanh Uyển biết Đàm Minh Viễn từng có mối tình sâu đậm suýt đi đến hôn nhân. Cô do dự, nghĩ mình là “người chen ngang”, thậm chí từng muốn rút lui. Nhưng sự thẳng thắn và lý trí của anh – người đã dám buông bỏ quá khứ để bước tới – khiến cô dần tin tưởng.
Khi bạn gái cũ của Đàm Minh Viễn quay lại gây chuyện, chính anh đã đứng trước mặt mọi người, ôm Thanh Uyển vào lòng và tuyên bố: “Cô ấy là bạn gái tôi.” Hành động đó khiến mọi nghi ngờ tan biến.
Từ những hiểu lầm, họ học cách tin tưởng và cùng nhau đối mặt. Thanh Uyển chứng kiến sự cống hiến của anh với nghề bác sĩ — giữa những ca cấp cứu, giữa ranh giới sinh tử — và nhận ra rằng cô không chỉ chấp nhận sự bận rộn của anh, mà còn tự hào vì tình yêu ấy.
Khoảnh khắc anh bước ra khỏi phòng cấp cứu, mệt nhoài mà vẫn mỉm cười với cô, Thanh Uyển đã nói: “Chúng mình kết hôn đi.”
Đàm Minh Viễn ngỡ ngàng, rồi ôm chầm lấy cô: “Anh cũng yêu em. Chúng mình kết hôn ngay.”