Tóm tắt
Hồ Vân Nghi, một người mẹ góa chồng, cả đời tiết kiệm để dưỡng già. Bà có hai người con: Diệp Phù và Diệp Vỹ.
Một ngày, bà phát hiện 500.000 tệ tiền dưỡng già của mình bị Diệp Phù lấy trộm, dùng giấy ủy quyền giả để chuyển toàn bộ tiền sang tài khoản của mình với lý do đóng học phí trường quốc tế cho con trai. Khi bà tìm đến, cả Diệp Phù và Diệp Vỹ đều xem đó là chuyện “hợp lý”, thậm chí còn cho rằng bà keo kiệt.
Tệ hơn, hai người con còn ép bà bán căn hộ tập thể nơi bà đã sống hơn bốn mươi năm, dự định chia nhau hai triệu tệ và đẩy bà đến sống trong một kho chứa đồ chưa đầy năm mét vuông.
Họ còn bịa chuyện với hàng xóm rằng bà lẩm cẩm, bệnh hoang tưởng, muốn chiếm đoạt tài sản của bà bằng cách dẫn bác sĩ tâm thần và công chứng viên đến ép bà ký “ủy quyền quản lý tài sản”. Diệp Vỹ tát bà, chuẩn bị ép bà in dấu vân tay.
Đúng lúc ấy, bà Vân Nghi lật lại quy định cũ trong sổ đỏ, tiết lộ rằng căn hộ thuộc diện “nhà phúc lợi đặc thù”, muốn bán phải có trên 50% ủy viên Ban Gia thuộc ký tên. Mà bà chính là Trưởng ban cuối cùng, nên không ai có thể bán căn nhà trái ý bà.
Hàng xóm chứng kiến sự thật, còn hai người con bị công an đưa đi vì hành hung và xông vào nhà có ý đồ chiếm đoạt tài sản.
Không kiện con, bà kiện ngân hàng vì lỗi thẩm tra và yêu cầu hoàn tiền. Ngân hàng chấp nhận hoàn trả 500.000 tệ và tiến hành kiện – đòi nợ Diệp Phù.
Cuộc sống hai người con tan vỡ:
– Diệp Phù bị chồng ly hôn, mất quyền nuôi con, gánh nợ lớn, tinh thần suy sụp và bị đưa vào viện tâm thần.
– Diệp Vỹ mất việc, bị thu xe BMW, bị đuổi khỏi nhà thuê, cuối cùng dính vào đánh nhau và bị bắt giam.
Bà Vân Nghi dùng số tiền lấy lại được để sống cuộc đời mới: học quốc họa, đi du lịch, sửa sang lại căn nhà cũ, lập di chúc để quyên toàn bộ tài sản cho Hội Chữ thập đỏ vì hai con không xứng đáng.
Cuối cùng, bà bắt đầu một cuộc sống tuổi già bình yên, độc lập, không còn bị ràng buộc bởi những đứa con bất hiếu.