Tóm tắt
Lâm Tịnh Lam và Trác Hàn Thâm từng là mối tình thanh xuân đẹp đẽ nhưng đầy trắc trở. Khi Trác Hàn Thâm rơi vào quãng thời gian nghèo khó, Lâm Tịnh Lam lại là người nói lời chia tay, để rồi chỉ sau đó không lâu, cô mất hết tất cả — gia đình tan vỡ, mẹ qua đời, bản thân bị tổn thương cả thể xác lẫn tinh thần, phải rời quê trốn đi và mắc chứng trầm cảm.
Sáu năm sau, họ gặp lại trong buổi họp lớp. Trác Hàn Thâm khi ấy đã là doanh nhân thành đạt, còn Lâm Tịnh Lam là một cô gái bình thường mang theo quá khứ đẫm máu. Dưới ánh nhìn lạnh lùng của anh, cô cố giữ vẻ bình thản, giấu đi vết sẹo cũ trên cổ tay, chỉ mỉm cười nói: “Chúng ta… đã không còn liên quan gì nữa.”
Nhưng định mệnh không chịu buông tha. Trác Hàn Thâm tái xuất trong công ty nơi cô làm việc, dùng quyền lực để ép cô, dựng lên bẫy ghi âm và giả tạo “hợp đồng tình nhân” nhằm trả thù quá khứ. Lâm Tịnh Lam bị sỉ nhục, bị dồn ép đến tuyệt vọng, cho đến khi sự thật được phơi bày: năm xưa chính cô đã âm thầm bảo vệ Trác Hàn Thâm, giúp anh giành được cơ hội đi du học, đổi lại là chuỗi bi kịch ập đến với mình.
Khi biết mọi chuyện, Trác Hàn Thâm sụp đổ. Anh hiểu rằng người con gái anh từng tổn thương chính là người đã cứu cả tương lai của anh. Nhưng lúc anh tìm đến, Lâm Tịnh Lam đã không còn là cô gái yếu mềm năm nào. Cô sống trong yên bình bên bác sĩ Khang Minh Triết — người nhẹ nhàng kéo cô ra khỏi bóng tối, dạy cô cách mỉm cười và yêu lại cuộc đời.
Trác Hàn Thâm mang trong mình căn bệnh hiểm nghèo, nhưng vẫn một lần cuối tìm đến nhà cô, chỉ để nói lời tạm biệt. Dưới trời tuyết, Lâm Tịnh Lam trao cho anh hộp bánh quy tự tay nướng, còn anh đáp lại bằng câu nói nhẹ như gió: “Năm mới vui vẻ.”
Họ rời khỏi nhau, không còn hận thù, chỉ còn sự bình thản của hai người từng yêu và từng đánh mất nhau.
Câu chuyện khép lại trong lặng lẽ — nơi tình yêu hóa thành sự bao dung, và tha thứ trở thành cách duy nhất để cả hai tìm lại bình yên trong cuộc đời mình.