Thế Hệ Khởi Nghiệp
  • Trang chủ
  • Tin tức
  • Giải Trí
  • Về chúng tôi
Advanced
  • Trang chủ
  • Tin tức
  • Giải trí
  • Về chúng tôi
  • ROMANCE
  • COMEDY
Chương trước
Chương sau
bac-si-dam-em-yeu-anh

Bác Sĩ Đàm, Em Yêu Anh!

hoa-no-trong-bun

Hoa Nở Trong Bùn

the-than-cua-quyen-than

Thế Thân Của Quyền Thần

dem-phao-hoa

Đêm Pháo Hoa

nguoi-phu-nu-mac-ao-linh

Người Phụ Nữ Mặc Áo Lính

TRUYỆN MỚI CẬP NHẬT
bac-si-dam-em-yeu-anh

Bác Sĩ Đàm, Em Yêu Anh!

Tháng mười một 2, 2025
Chương 9 Chương 8
hoa-no-trong-bun

Hoa Nở Trong Bùn

Tháng mười một 1, 2025
Chương 18 Chương 17
the-than-cua-quyen-than

Thế Thân Của Quyền Thần

Tháng mười một 1, 2025
Chương 20 Chương 19
dem-phao-hoa

Đêm Pháo Hoa

Tháng mười một 1, 2025
Chương 9 Chương 8
nguoi-phu-nu-mac-ao-linh

Người Phụ Nữ Mặc Áo Lính

Tháng mười một 1, 2025
Chương 10 Chương 9

Tám Năm Lạc Lối - Chương 05

  1. Trang chủ
  2. Tám Năm Lạc Lối
  3. Chương 05
Chương trước
Chương sau

Tôi quay mặt đi. Không biết có ai từng nói với anh chưa, rằng kỹ năng diễn xuất của anh thật tệ. Nhưng tôi không muốn vạch trần anh.

Cứ như vậy, chúng tôi kết hôn. Trước ngày cưới, Phó Thiên Nghi gọi điện cho anh, nhưng tôi là người bắt máy. Đầu dây bên kia vang lên tiếng khóc nghẹn ngào, cô ta khóc đến mức bất cứ ai nghe cũng phải động lòng. Cô ta nói:

“Lục Kỳ, cuối cùng, người anh chọn vẫn là cô ấy.”

Cô ta khóc rất lâu. Cuối cùng, tôi giữ bình tĩnh, giọng lạnh lùng vang lên:

“Cô khóc xong chưa? Lục Kỳ đang viết thiệp cưới, có cần gửi cho cô một tấm không?”

Tiếng khóc bên kia nghẹn lại, sau đó cô ta cúp máy. Tất nhiên, món nợ này, sau này cô ta đã trả lại.

Bởi khi đó, tôi và Lục Kỳ đã hoàn toàn rạn nứt, đầy rẫy thù hận. Một đêm, Bảo An bị sốt cao, trong cơn mê man cứ gọi “Bố ơi”. Tôi gọi cho Lục Kỳ, nhưng người nghe máy là Phó Thiên Nghi. Vừa nghe thấy giọng tôi, cô ta cười khẩy:

“Gấp gì thế? Lục Kỳ đang ở trên đỉnh tháp Song Tử bắn pháo hoa vì tôi, có cần tôi quay lại cho cô xem không?”

Tôi đứng ở hành lang bệnh viện, qua ô cửa sổ nhìn ra xa, thấy những chùm pháo hoa rực rỡ đang nở tung trên bầu trời đêm. Hôm đó là ngày Valentine. Và đó cũng là lần cuối cùng trong đời tôi chủ động gọi điện cho Lục Kỳ.

Cuộc hôn nhân giữa tôi và anh, thật ra chẳng mang lại hạnh phúc cho bất kỳ ai. Ban đầu, Lục Kỳ từng cố gắng trở về với gia đình. Tôi không biết anh đã nói gì với Phó Thiên Nghi, nhưng sau khi chúng tôi kết hôn, cô ta nộp đơn xin nghỉ việc. Mọi chuyện tưởng như đã kết thúc ở đó.

Nhưng trước khi rời đi một tuần, các đoạn tin nhắn giữa cô ta và Lục Kỳ bị in ra, dán đầy các bức tường trong công ty Nhĩ Kỳ Khoa Kỹ. Trong đó có cả những bức ảnh riêng tư mà cô ta từng gửi cho anh, kèm theo những dòng chữ đỏ rực: “Đồ tiểu tam, chết đi.”

Vụ việc này đã khiến mối quan hệ giữa tôi và Lục Kỳ rạn nứt hoàn toàn, không thể cứu vãn. Anh đỏ mắt, gân xanh trên trán giật mạnh, cố kiềm chế cơn giận, chất vấn tôi:

“Khương Tĩnh Tâm, cô cần gì phải làm vậy? Tôi đã làm theo ý cô, kết hôn với cô, Phó Thiên Nghi cũng đã nghỉ việc. Tại sao cô phải ép cô ấy đến mức không còn mặt mũi nào như thế?”

Tôi không biết phải giải thích sao cho anh hiểu. Khi đó, tôi đang mang thai, tinh thần rối loạn đến mức không còn tỉnh táo. Nếu là tôi của hiện tại – lý trí, bình tĩnh và không còn yêu anh nữa – tôi sẽ tra lại camera giám sát, tìm ra ai là người đã làm chuyện đó, đưa họ đến trước mặt anh để anh biết sự thật.

Nhưng khi ấy, tôi đã tuyệt vọng, đã sụp đổ hoàn toàn. Tôi đáp lại anh bằng giọng gay gắt:

“Nếu cô ta không quyến rũ người yêu của người khác, quyến rũ chồng của người khác, thì làm sao có thể bị bêu rếu như vậy? Cô ta đáng bị như thế.”

Anh giơ tay tát tôi một cái thật mạnh, rồi buột miệng nói:

“Cô ta không quyến rũ tôi. Tất cả là do tôi không kiềm chế được bản thân, là tôi cảm thấy có lỗi, là tôi thay lòng.”

Cái tát ấy, cùng câu nói ấy, đã cắt đứt tất cả tình cảm tôi từng dành cho anh suốt những năm qua. Sau khi tát tôi, anh quay người rời đi. Thời gian đó, anh luôn ở bên “Phó Thiên Nghi yếu đuối” – người vì “bị lộ thông tin cá nhân” mà “suy sụp tinh thần nghiêm trọng” và “có ý định tự tử”.

Khi cô ta vượt qua được những ngày đen tối ấy, họ quyết định vứt bỏ mọi rào cản để đến với nhau. Còn tôi, với danh phận “bà Lục”, tôi giữ chặt nó như một vũ khí, để không ai trong số họ có thể sống trọn vẹn.

Khi Lục Kỳ hỏi tôi còn yêu anh không, tôi chỉ lạnh lùng nhìn thẳng vào mắt anh, từng chữ từng câu rõ ràng:

“Tôi không còn yêu anh nữa, Lục Kỳ.”

Anh ngồi trên sofa, ánh mắt nhìn tôi đầy bi thương, như thể anh đã đoán trước câu trả lời ấy. Một lúc lâu sau, anh hỏi, giọng nhỏ đi:

“Chúng ta có cơ hội để bắt đầu lại từ đầu không?”

Tôi bật cười, nụ cười đầy vẻ mỉa mai, nhìn anh:

“Lục Kỳ, anh nói điều này vì anh đã mất trí nhớ. Nếu anh nhớ lại tám năm qua, chỉ sợ anh sẽ không muốn ngồi đây yên tĩnh nói chuyện với tôi như thế này đâu.”

Anh như bị sự thật đè nát, gương mặt chìm trong bóng tối, giọng khàn đặc:

“Tôi không tin, Tĩnh Tâm. Tôi không tin tôi không yêu em, không tin tôi lại làm tổn thương em như thế.”

Tôi vẫn giữ trái tim mình lạnh lẽo, không chút xao động, đáp:

Có thể bạn quan tâm

Cách kinh doanh quần áo thành công từ A đến Z

Cách kinh doanh quần áo hiệu quả cho người mới bắt đầu (P2)

Kinh nghiệm mở đại lý sơn từ A đến Z mới nhất

Kinh nghiệm mở đại lý sơn hiệu quả cho người bắt đầu kinh doanh

Các bước bán hàng online cho người mới bắt đầu kinh doanh (P1)

Lean Startup là gì? Hướng dẫn áp dụng trong 30 ngày đầu

“Chờ khi anh nhớ lại, anh sẽ phải xin lỗi Phó Thiên Nghi vì những lời anh nói hôm nay.”

Sau đó, Lục Kỳ bắt đầu vụng về cố gắng hòa nhập vào cuộc sống mới của tám năm sau. Anh bắt đầu học cách làm quen và lấy lòng Bảo An. Tôi không hiểu làm sao anh có thể gác lại công việc ở công ty, nhưng mỗi sáng khi tôi thức dậy, anh đã chuẩn bị xong bữa sáng.

Một bàn ăn đầy đủ món, vừa Tây vừa Ta, đủ chất dinh dưỡng. Anh đứng cạnh bàn, dáng cao lớn, có chút căng thẳng, giọng anh vang lên khẽ khàng:

“Anh không biết Bảo An thích món gì, nên anh chuẩn bị mỗi thứ một ít.”

Bảo An nhìn bàn ăn, rồi ngước lên nhìn anh, sau đó quay sang nhìn tôi. Không nói gì, thằng bé đi đến tủ lạnh, lấy ra chiếc sandwich tôi làm từ tối hôm trước, tự leo lên ghế ngồi ăn. Cả bàn ăn phong phú ấy, thằng bé không chạm đũa.

Lục Kỳ cúi đầu, gương mặt lộ rõ sự thất vọng. Tôi nghe thấy anh thở dài rất khẽ, nhưng tôi chỉ quay đi, giả vờ không nhìn thấy.

Buổi tối, vì có cuộc họp đột xuất, tôi đến đón Bảo An muộn hơn thường lệ. Khi tôi vội vàng chạy đến, tôi nhìn thấy anh đã đến trước. Anh đứng ở cổng trường mẫu giáo, dáng người cao lớn nổi bật giữa đám đông phụ huynh. Dù mất đi ký ức của tám năm qua, nhưng sự tự tin và khí chất bẩm sinh của anh vẫn khiến anh khác biệt.

Bảo An đeo cặp sách bước ra. Cổng trường giờ tan học khá lộn xộn, dù cấm xe cơ giới nhưng vẫn có một chiếc xe hơi màu trắng bất ngờ lao đến, khiến thằng bé ngã xuống đất. Trước khi tôi kịp chạy lại, Lục Kỳ đã bước nhanh đến bên con.

Anh cúi xuống kiểm tra vết thương, giọng anh run run:

“Con bị đau ở đâu? Để… để bố xem.”

Bảo An im lặng nhìn anh, để mặc anh kéo ống quần lên kiểm tra. May mắn chỉ là một vết xước nhỏ.

Người lái xe màu trắng bắt đầu quát mắng, nói Bảo An không nhìn đường. Khi tôi chạy đến, Lục Kỳ đã ôm Bảo An trong tay, ánh mắt anh sắc lạnh như dao, giọng anh vang lên, lạnh lẽo:

“Xuống xe, xin lỗi.”

Gã tài xế to lớn ban đầu còn lẩm bẩm vài câu, nhưng rồi cũng chịu thua ánh nhìn ấy, lắp bắp xin lỗi.

Tôi thấy anh liếc nhanh biển số xe rồi mới quay sang Bảo An. Trong vòng tay anh, thằng bé ngước đôi mắt đen láy nhìn anh chằm chằm. Đó là bản năng bảo vệ của một người cha. Tôi rất yêu Bảo An, nhưng có những cảm giác an toàn chỉ có cha mới mang lại cho con.

Về đến nhà, Lục Kỳ gọi trợ lý mang hộp thuốc đến, rồi ngồi xổm trước mặt Bảo An, đặt chân con lên đùi mình, tự tay bôi thuốc sát trùng. Tối hôm đó, Bảo An ôm gối gõ cửa phòng tôi, giọng lí nhí:

“Mẹ, tối nay con ngủ với mẹ được không?”

Tôi dang tay ôm lấy con. Nó vùi đầu vào lòng tôi, giọng nhỏ xíu vang lên:

“Mẹ ơi, có phải vì bố quên dì kia nên mới đối xử tốt với chúng ta không?”

Tôi chỉ “ừm” một tiếng, không nói thêm gì. Thằng bé lại hỏi:

“Vậy nếu bố nhớ lại, có phải sẽ không tốt với con nữa không?”

Tôi không biết phải trả lời thế nào. Thằng bé tiếp tục, giọng lí nhí:

“Vậy con sẽ không thích bố nữa. Nếu con thích bố rồi bố lại không cần chúng ta, thì lúc đó con sẽ rất buồn.”

Mới sáu tuổi, tôi không hiểu sao Bảo An lại có thể nói ra những điều như vậy, cũng không biết con đã suy nghĩ những gì. Nhưng tôi hiểu, những mâu thuẫn trong mối quan hệ của cha mẹ đã khiến con buộc phải trưởng thành sớm.

Tôi oán hận tất cả mọi thứ, chỉ hối hận vì cuộc hôn nhân bồng bột của tôi đã kéo con trai vào vòng xoáy rối ren của người lớn. Tôi cúi xuống, hôn lên đỉnh đầu con, khẽ thở dài:

“Con ngoan, ngủ đi.”

Chương trước
Chương sau

CÓ THỂ BẠN THÍCH

chang-lay-nguoi-cu
Chàng Lấy Người Cũ, Nàng Lặng Lẽ Về Quê
Tháng 8 11, 2025
ban-trai-cu-va-nguoi-hang-xom
Bạn Trai Cũ Và Người Hàng Xóm
Tháng 8 1, 2025

Bài viết tham khảo

Cẩm nang kiếm tiền online Kiếm tiền online MMO

Cẩm nang kiếm tiền online từ A đến Z cho người mới bắt đầu

Kiến thức kinh doanh

Lean Startup là gì? Hướng dẫn áp dụng trong 30 ngày đầu

Khám phá các bước mở cửa hàng kinh doanh mỹ phẩm Kinh doanh mỹ phẩm

Khám phá các bước mở cửa hàng kinh doanh mỹ phẩm thành công

Nguồn hàng quần áo Quảng Châu giá rẻ Kinh doanh thời trang

Các nguồn hàng quần áo Quảng Châu tại TPHCM khi đi lấy hàng

Muốn mở cửa hàng giày dép kinh doanh Kiến thức kinh doanh

Chủ shop phải làm gì khi muốn mở cửa hàng giày dép ?

Lấy nguồn hàng Thái Lan ở đâu Kiến thức kinh doanh

Lấy nguồn hàng Thái Lan ở đâu khi kinh doanh hàng Thái Lan hiện nay

Kinh nghiệm kinh doanh

Bỏ túi 03 kinh nghiệm giúp bạn kinh doanh trang sức bạc online thành công

Kinh doanh gì hiệu quả nhất hiện nay cho người mới Chưa phân loại

Kinh doanh gì hiệu quả nhất hiện nay – 1001 ý tưởng kinh doanh

Thế Hệ Khởi Nghiệp

Thế Hệ Khởi Nghiệp là blog cá nhân chuyên chia sẻ kiến thức về khởi nghiệp, bí quyết kinh doanh và nội dung truyền cảm hứng dành cho thế hệ khởi nghiệp – đặc biệt trong lĩnh vực kinh doanh online và bán hàng online – nhằm giúp cá nhân, cửa hàng và doanh nghiệp xây dựng kế hoạch, lựa chọn mô hình khởi nghiệp phù hợp và hiệu quả nhất.

Website đang hoạt động thử nghiệm và chờ cấp giấy phép trang thông tin của Bộ Thông tin và Truyền thông.

DMCA
Giới thiệu
  • Giới Thiệu
  • Bảo Mật
  • DMCA
  • Liên Hệ
  • Disclaimer
Dịch vụ
  • Thiết kế website

Thế Hệ Khởi Nghiệp

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Hệ Khởi Nghiệp

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Hệ Khởi Nghiệp

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Hệ Khởi Nghiệp

Mở bằng trình duyệt bên ngoài

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng mở trang này bằng Chrome/Safari thay vì trình duyệt trong Facebook.

pixel