Cô Vợ Câm Của Tổng Tài - Chương 51
Ninh Hinh cũng đã hết giận Mộ Viên Bách và ngoan ngoãn ở lại bệnh viện dưỡng sức.
Ba ngày sau, tình trạng sức khỏe của cô ổn định hơn, không có vấn đề gì nghiêm trọng nên đã được cho xuất viện về nhà.
Vừa đặt chân vào nhà, Ninh Hinh đã có cảm giác như được giải thoát, nơi đây vẫn là chốn quen thuộc khiến cô cảm thấy thoải mái nhất.
Thế nhưng chưa kịp thở phào bao lâu, Mộ Viên Bách đã bất ngờ lao đến, khiến cô giật mình.
“Anh… anh làm gì vậy!”. Ninh Hinh hoảng hốt khi anh đã nhanh tay kéo cô vào lòng, không cho cô kịp phản ứng.
“Đưa em đi tắm cùng.”. Mộ Viên Bách nở nụ cười gian, ghé sát tai cô thì thầm.
“Chúng ta cùng nhau đi tắm thôi, bà xã.”
Cô còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì đã bị anh kéo vào phòng tắm. Mộ Viên Bách rõ ràng là đang “nhớ vợ” đến mức mất kiểm soát rồi! Cái lý do “tắm cùng” có bao giờ là bình thường đâu chứ?
Thật sự thì… liêm sỉ đối với Mộ tổng nhà này, chắc đã được vứt ra biển từ lâu rồi!
Do thư ký Lâm bị thương, nên công việc của cậu tạm thời được chuyển giao cho Ninh Hinh phụ trách trong hai tuần.
Thực ra thư ký Lâm cũng có thể đi làm lại sớm, nhưng theo “lệnh mật” của Mộ Viên Bách thì cứ nghỉ ngơi đi, vết thương lành hẳn rồi hãy quay lại.
Mà cũng không để thư ký Lâm rảnh rỗi mãi. nghe đâu Mộ tổng còn “tốt bụng” sắp xếp cho cậu hàng loạt buổi xem mắt, mỗi ngày một người, hi vọng giúp người anh em thân thiết của mình thoát khỏi cảnh FA sớm!
Đương nhiên, mục đích chính là… để anh có thể ở bên làm việc cùng Ninh Hinh. Còn gì tuyệt hơn khi được cùng vợ đi làm mỗi ngày?
Sau khi đi làm, Ninh Hinh không biết mình đang làm việc hay đi “hẹn hò” nữa. Mộ Viên Bách cứ một lúc lại sang phòng cô, hỏi han đủ thứ, từ công việc tới chuyện ăn uống, có mệt không…
Cô tiếp thu rất nhanh, mà trước khi vào làm, thư ký Lâm cũng đã hướng dẫn kỹ mọi việc, nên cô chẳng gặp khó khăn gì.
Mộ Viên Bách ngồi trong văn phòng mà không nhìn thấy Ninh Hinh là tâm trạng liền khó chịu. Nhớ vợ đến mức bức rứt, anh cuối cùng cũng không nhịn được mà nhấn nút gọi cô sang phòng.
“Anh cần gì sao?”. Ninh Hinh đẩy cửa bước vào, hơi nghiêng đầu hỏi.
Mộ Viên Bách không trả lời, chỉ tiến đến gần, nhẹ nhàng kéo tay cô lại và đẩy cô áp sát xuống bàn làm việc.
“Anh… này… ở đây là công ty đó!”. Ninh Hinh đỏ mặt, giãy nhẹ.
“Anh mặc kệ.”. Mộ Viên Bách cúi đầu thì thầm, giọng trầm thấp mang theo vài phần cố ý trêu ghẹo.
Chỉ cần nhìn thấy Ninh Hinh, bao nhiêu sự tự chủ của anh như tan thành mây khói. Dù là ở nhà, hay nơi làm việc… chỉ cần là cô, thì đâu cũng có thể trở thành “khu vực nguy hiểm”.
“Ông xã… em nghiêm túc đấy nhé, không được làm loạn trong công ty…”. Ninh Hinh vừa ngượng vừa tức, gò má đỏ hồng.
“Không làm gì cả, anh chỉ muốn… ôm vợ một chút thôi mà.”. Anh cười, cố tình trêu chọc.
Mộ Viên Bách cúi sát mặt, ghé bên tai cô nói khẽ:
“Bà xã, anh muốn thử cảm giác ‘yêu đương văn phòng’ một chút thôi, có gì đâu mà nghiêm trọng.”
Ninh Hinh mặt đỏ bừng, chỉ có thể ngước lên lườm anh. đúng là cái con người này không có thuốc chữa!
Cuối cùng thì Ninh Hinh cũng “chịu thua” với anh. Bị con sói hoang Mộ Viên Bách dụ dỗ ngay tại phòng làm việc, cô mệt đến mức ngủ thiếp đi trong phòng nghỉ riêng của anh.
Có thể bạn quan tâm
Mộ Viên Bách lúc này ngồi ở ghế, tay đang cài lại cúc áo, chỉnh trang quần áo một cách nghiêm túc rồi thắt lại cà vạt.
“Có nên cho thư ký Lâm nghỉ thêm một tháng nữa không nhỉ?”. Anh tự lẩm bẩm.
Làm chuyện ấy trong phòng làm việc đúng là có cảm giác… mới lạ thật sự. Mà cô vợ nhỏ của anh lại rất nhạy cảm, xem ra cũng thích kiểu “lén lút kích thích” như vậy đây…
Về nhà có khi phải thử… nhà bếp và ban công xem sao. Cô ấy chắc chắn sẽ không từ chối đâu!
Phía thư ký Lâm thì ngày ngày nhàn nhã đi xem mắt, chẳng đụng tay vào công việc gì cả. Cậu biết rõ đây là “thiện ý có chủ đích” từ Mộ tổng. vừa là để cậu dưỡng thương, vừa ngầm cho cậu hiểu rằng: “Cứ nghỉ ngơi thoải mái đi, chỗ này có người thay thế tạm rồi.”
Dù sao cũng FA lâu năm, thư ký Lâm cũng nên tranh thủ cơ hội mà tìm kiếm nửa kia. Chứ ngày nào cũng bị “phát cẩu lương” bởi sếp và thiếu phu nhân, thật sự không ổn chút nào!
Hôm nay, Lâm Phi Phàm. à không, thư ký Lâm. trong vai “nam chính đi xem mắt” đã xuất hiện vô cùng bảnh bao và đúng giờ.
“Xin lỗi, tôi đến trễ.”. Một cô gái với mái tóc dài nhẹ nhàng bước đến, giọng ngại ngùng và lễ phép.
Cô ấy cúi đầu, mái tóc khẽ rũ xuống, phối với váy dài tiểu thư, trông dịu dàng thanh nhã như một tiểu tiên nữ vậy.
“Không sao, tôi cũng chỉ vừa đến thôi.”. Thư ký Lâm mỉm cười lịch sự.
Cậu thầm gật gù trong lòng. Mộ tổng đúng là có tâm thật! Lại tìm được một cô gái vừa xinh đẹp vừa dịu dàng thế này cho mình xem mắt, đúng là cao tay!
“Chào anh…”. Cô gái lên tiếng, giọng nhỏ nhẹ.
“Chào cô, tôi là Lâm Phi Phàm, mọi người hay gọi là thư ký Lâm. Còn tiểu thư tên là…?”. Anh chủ động mở lời, bắt chuyện.
“Em… em tên là Dung Chỉ…”. Cô ngại ngùng đáp.
Xem ra, thư ký Lâm sắp thoát kiếp FA thật rồi!
Còn bên phía Dụ Bạch Ngôn, vì thương tích nặng hơn nên vẫn chưa thể xuất viện sớm. Ngày ngày, Mộ Viên Thần luôn túc trực bên cạnh để chăm sóc bảo bối của mình.
Khi biết chuyện về mối quan hệ giữa hai người, Ninh Hinh không những không kỳ thị mà còn mỉm cười chúc phúc cho họ. Điều này khiến Mộ Viên Thần nhẹ lòng hơn rất nhiều.
Anh cũng đã lên kế hoạch, chỉ cần Dụ Bạch Ngôn bình phục, anh sẽ công khai mối quan hệ của hai người.
Mộ Viên Bách từ lâu đã biết và chỉ âm thầm ủng hộ anh trai, không hề ngăn cản.
Lục Thiên Tư thì càng không bận tâm. Con người mà. miễn là mình hạnh phúc, ai nghĩ gì thì… kệ họ thôi.
Về phần Mộ Viên Thiệu. sau khi chứng kiến Mộ phu nhân bị “áp tải” ra đảo chơi với khỉ, ông cũng biết thân biết phận mà sống yên ổn. Chẳng dám bày trò hay hó hé gì.
Dưới sự giám sát kín đáo nhưng chặt chẽ của Mộ Viên Bách, từng hành động của ông đều không thoát khỏi tầm mắt.
Giờ đây, Mộ Viên Thiệu thật sự là đang “nhìn sắc mặt con trai mà sống”. cẩn thận từng bước, kẻo lại bị “cho đi du lịch miễn cưỡng” như vợ mình thì… toang thật rồi!
Còn về lão phu nhân. bà nội của Mộ Viên Bách và Mộ Viên Thần. sau khi biết chuyện về Mộ Viên Thần, bà không nói gì, chỉ trầm mặc rất lâu…
…..