Con Gái Cũng Là Máu Mủ - Chương 03
Anh trai tôi có một đồng tiêu vặt thì tôi cũng không bao giờ chỉ có năm hào. Ông chưa bao giờ cho phép ai được quyền ức hiếp tôi.
Ba tôi kiên quyết:
“Trương Việt, nếu con còn xem mình là dâu của nhà này, thì mau ôm con xuống đi. Còn nếu con nhất định đòi mười căn nhà phải sang tên Ninh Ninh, thì ba nói thẳng. không đời nào!”
Chị dâu không chịu nổi nữa, gào lên: “Tôi sẽ kiện mấy người vì tội lừa cưới!”
Nhà chị dâu vốn trọng nam khinh nữ.
Chị ấy là con gái thứ ba trong nhà, dưới còn có một cậu em trai tên là Diêu Tổ.
Khi chị dâu cưới anh trai tôi, lúc đó vẫn chưa có tin tức gì về việc khu nhà tôi sẽ bị giải tỏa.
Ba mẹ tôi đã đem toàn bộ tiền tiết kiệm. ba mươi vạn tệ. để giúp anh trai tôi đặt cọc mua nhà, sổ đỏ đứng tên cả anh và chị dâu.
Ngoài ra, ba mẹ tôi còn đưa thêm hai mươi vạn tiền sính lễ.
Nhà chị dâu thì khóc lóc kể nghèo, hồi môn chỉ có vài bộ chăn ga, ngay cả hai mươi vạn tiền sính lễ cũng bị giữ lại để dành cho Diêu Tổ.
Lúc đó ba mẹ tôi cũng có phần bất mãn, nhưng vì anh tôi thích chị dâu từ thời cấp ba, mà chị cũng là người lớn lên ngay trong mắt ba mẹ, nên dù biết rõ gia đình bên đó như thế nào, họ cũng đành ngậm đắng nuốt cay, không nói lời nào.
Đến năm thứ ba sau khi hai người kết hôn, khu nhà tôi bị giải tỏa để xây sân bay.
Tài sản giải tỏa được phân chia dựa theo số người có tên trong sổ hộ khẩu.
Lúc ấy, bên nhà chị dâu vì muốn dễ kiểm soát chị, nên nhất quyết không cho chuyển hộ khẩu về nhà tôi.
Còn chồng tôi là trẻ mồ côi, sau khi cưới thì lập tức chuyển hộ khẩu từ trại mồ côi về nhà tôi.
Cộng thêm con gái tôi khi đó vừa mới sinh, tổng cộng nhà tôi có sáu người trên sổ hộ khẩu, được chia mười căn nhà và mười triệu tiền mặt.
Theo lý thì nhà tôi có ba người, đáng ra phải được chia phần nhiều hơn.
Nhưng khi ấy tôi và chồng định ra nước ngoài làm việc, việc phụng dưỡng ba mẹ sẽ dồn hết cho anh trai, nên mới chia đều. mỗi người năm căn.
Thế nhưng giờ đây, vì không nỡ xa con gái, chồng tôi đã xin chuyển từ vị trí kỹ thuật sang làm quản lý, không còn phải ra nước ngoài công tác nữa.
Việc phụng dưỡng ba mẹ vì thế cũng không còn là gánh nặng của riêng anh trai tôi.
Ấy vậy mà chị dâu vẫn lấy chuyện nhà cửa ra để uy hiếp, nói rằng nếu không có nhà thì sẽ không lo cho ba mẹ.
Được thôi, vậy thì tôi nhận hết. tôi sẽ toàn quyền chăm sóc ba mẹ.
Gia đình tôi đã quá tử tế với chị dâu rồi.
Thế mà chị ấy còn quá đáng hơn khi thực sự livestream nói anh tôi “lừa cưới”:
“Anh ta bảo nhà họ không trọng nam khinh nữ, rằng con trai con gái đều như nhau. Nhưng khi tôi sinh con gái, cả nhà anh ấy nghe xong liền thay đổi thái độ.”
“Trước khi cưới thì nói tài sản giải tỏa sẽ để tên con cái, giờ lại lật lọng. Còn lừa tôi là chờ sinh thêm con trai mới sang tên. Nếu không gọi là lừa cưới thì là gì?”
Có thể bạn quan tâm
“Chồng tôi… anh ta thậm chí còn đòi gần gũi khi tôi còn đang ở cữ. Các chị em ơi, bây giờ tôi nên làm sao đây?”
Chỉ sau một đêm, anh tôi bị cư dân mạng lôi ra bêu rếu.
Thông tin cả gia đình tôi bị đào bới sạch sẽ.
Lời mắng chửi tuôn ra như vũ bão, địa chỉ nhà bị công khai, cổng nhà bị tạt chất bẩn, mấy ô cửa sổ cũng bị đập phá.
Tháng Mười Hai, tuyết rơi trắng xóa, gió lạnh buốt đến thấu xương.
Tôi buộc phải đưa ba mẹ đi thuê khách sạn tạm lánh.
Không ngờ vừa đến nơi, nhân viên lễ tân nhận ra chúng tôi rồi lạnh lùng từ chối nhận phòng.
Nhìn thấy ba mẹ tôi đứng co ro trong gió rét, tôi giận đến phát điên, lập tức quay về nhà và tát thẳng vào mặt Trương Việt hai cái.
“Đồ vong ân bội nghĩa! Phải để cho ba mẹ cô hút sạch máu mới cam lòng đúng không? Thứ không biết điều! Từ hồi cấp ba đến giờ, học phí, sinh hoạt đều do ba mẹ tôi lo, cô trả lại hết đi!”
Tát xong, mắng xong, tôi mới nhận ra. Trương Việt vẫn đang livestream.
Tất cả hành động của tôi bị quay trực tiếp lên sóng.
Trong livestream, cả đám người thi nhau chửi tôi, thậm chí có kẻ còn dọa báo công an.
Chị dâu tôi bày ra dáng vẻ yếu đuối, vừa khóc vừa kể lể như thể đang bị cả nhà tôi ức hiếp:
“Chu Tiếu, tôi còn chưa hết tháng ở cữ mà cô đã đánh tôi… Cả nhà mấy người đều bắt nạt tôi đúng lúc tôi cần nhất…”
Chị ấy vừa khóc vừa kể khổ, trông chẳng khác nào một bông hoa trắng mong manh giữa gió tuyết.
Ai nhìn cũng thấy xót xa.
Đám đàn ông thiếu suy nghĩ trong phòng livestream bị kích động, liên tục nạp tiền tặng quà, rồi buông những lời lẽ tục tĩu để chửi tôi. đọc không nổi.
Chỉ có một số cư dân mạng tỉnh táo bắt đầu đặt câu hỏi đúng trọng tâm:
“Không biết đầu đuôi thì đừng vội phán xét. Tôi là bạn học đại học của Trương Việt, cô ấy từng khoe rằng học phí và sinh hoạt phí đều do nhà bạn trai lo.”
“Tôi ở cùng khu, bố mẹ Trương Việt cũng hay khoe rằng con gái họ kiếm được một cái thẻ ngân hàng, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.”
“Tôi là bạn của em trai cô ấy. Chính cậu ta nói đang chuẩn bị mua nhà ở Bắc Kinh. Tôi còn thắc mắc lấy đâu ra tiền, hóa ra là bòn rút từ nhà anh rể.”
“Không nói chuyện khác, nhưng riêng Chu Phóng là người thế nào ở công ty tôi ai cũng biết. Hiền lành, tử tế, làm gì có chuyện bắt nạt vợ mới sinh.”
“Ở trên toàn là bọn ‘seeding’ thuê đấy… chưa biết rõ chuyện đã bênh vực mù quáng. Gặp phải chị dâu tham lam như thế chắc vui lắm ha?”
“Cầu trời đừng để tôi rơi vào hoàn cảnh có bà chị dâu kiểu này!”