Yêu Sai Người - Chương 02
Kiếp trước, tôi đã sớm bị cô ta chuốc say.
Trong đầu chỉ văng vẳng câu “lên phòng nghỉ”, rồi mơ hồ để cô ta dìu đi.
Nhưng sau khi sống lại, tôi mới hiểu từng lời, từng hành động của cô ta đều được tính toán kỹ lưỡng.
Cô ta cố tình nhấn mạnh:
Là do tôi khiến cô ta say.
Nên tôi phải có trách nhiệm đưa cô ta đi nghỉ.
Những lời đó vừa thốt ra, trong tiềm thức mọi người đều bị gieo rắc một suy nghĩ—
Bất kể đêm nay xảy ra chuyện gì với Tống Y Y, đều là do tôi mà ra.
Nhưng không ai biết…
Ở một góc không ai thấy, Tống Y Y đang nhân lúc tôi thấp hơn cô ta nửa cái đầu, dùng móng tay bấu chặt vai tôi, ép tôi phải đi theo hướng cô ta định sẵn.
Đau đến nhíu mày, tôi dứt khoát giả vờ say.
Nhân lúc tháo kính, tôi hất tay cô ta ra.
Sau đó, tôi ngã nhào vào lòng Tống Y Y, giọng nhẹ nhàng làm nũng:
“Chị Y Y, người tôi choáng váng quá, không đi nổi nữa.”
Mọi người xung quanh lập tức sững sờ.
Dù sao trong mắt họ, tôi và Tống Y Y xưa nay luôn là tình địch — vì Thẩm Tư Niên thích cô ta.
Hơn nữa, lúc nãy trong trò “Thật hay Thách”, khi bị hỏi thích ai, tôi đã nói tên Thẩm Tư Niên.
Không bao lâu sau, tôi nghe thấy có người thốt lên:
“Xong rồi! Đại học bá say thật rồi!”
Tôi vùi đầu trong lòng Tống Y Y, không nói gì, chỉ im lặng giả vờ lờ mờ vì rượu.
Từ góc không ai thấy được, khóe môi tôi khẽ nhếch lên, lộ ra một nụ cười lạnh nhạt.
Tống Y Y bị phản đòn bất ngờ, ánh mắt lập tức trở nên đề phòng, cơn say như tan biến trong chốc lát.
Nhưng tối nay, cô ta vẫn cần tôi gánh tội thay, nên chỉ có thể nghiến răng chịu đựng, không dám đẩy tôi ra.
Hơn nữa, để diễn tròn vai, cô ta cũng đã uống không ít rượu thật — hiện giờ chắc cũng phải tám phần say rồi.
Tôi để mái tóc rũ rượi, đôi mắt long lanh ngẩng nhìn cô ta chớp chớp:
“Chị Y Y ơi~ tối nay mình ngủ chung nhé?”
Tôi không biết lúc này trong đầu Tống Y Y đang nghĩ gì.
Nhưng tôi thì rất rõ — đêm nay, mọi chuyện đã nằm trong kế hoạch của tôi.
Chỉ khi cô ta ở cạnh tôi suốt cả buổi tối, tôi mới có thể ngăn chặn những chuyện hỗn loạn có khả năng xảy ra.
Hơn nữa, tôi đã sống nhiều hơn cô ta mười năm.
Có thể bạn quan tâm
Trong mắt tôi bây giờ, Tống Y Y chẳng khác nào một đứa em gái còn non nớt, đang bước sai đường.
Có lẽ trong thời gian đại học, cô ta đã gặp phải điều gì đó…
Nên mới nôn nóng muốn bám lấy một người bạn trai có tiền.
Nhưng vì còn giữ sĩ diện, cô ta không chấp nhận từ bỏ vẻ ngoài hoàn hảo — vì vậy mới dàn dựng cả một vở kịch, lôi tôi vào cùng.
Cô ta muốn mọi người đều tin rằng, tôi vì ghen tỵ với việc Thẩm Tư Niên thích cô ta nên mới cố tình đưa cô ta — trong lúc đang say — vào phòng của Yêu Dạ.
Kiếp trước, kế hoạch đó của cô ta cực kỳ thành công.
Sáng hôm sau sau buổi tiệc, tôi chính thức trở thành cái tên gắn liền với hai chữ “độc ác”.
Ai ai cũng nói tôi là người đã hại cô ta.
Mỗi khi tên tôi được nhắc đến, chỉ toàn là những lời mắng chửi.
Lâu dần, đến cả tôi cũng bắt đầu tin rằng—
Là do tôi say nên mới đưa nhầm người,
Là do tôi mà Tống Y Y biến mất suốt mười năm trời,
Là tôi đã khiến Thẩm Tư Niên mất đi người con gái mà anh ta yêu nhất.
Tôi bắt đầu tìm đủ mọi cách để chuộc lỗi.
Không tìm thấy Tống Y Y, tôi đành dốc hết mọi sự ăn năn lên người Thẩm Tư Niên.
Tôi cố học cách yêu anh ta, dùng sự chân thành của mình để sưởi ấm trái tim giá lạnh đó,
Chỉ cầu xin một điều — đừng ghét tôi đến mức ấy nữa.
Dù sao, tôi cũng là người được nhà họ Thẩm nhận nuôi từ nhỏ.
Hơn mười năm nuôi nấng, tôi vô ơn đến đâu cũng chẳng dám oán trách.
Nhưng cuối cùng thì sao?
Người bị tổn thương sâu nhất lại chính là tôi.
Thẩm Tư Niên vì Tống Y Y mà sẵn sàng đánh đổi cả đời,
Dùng một cuộc hôn nhân để trói buộc tôi,
Chỉ để đảm bảo tôi không còn cơ hội nào phá hỏng hạnh phúc của cô ta.
Thực ra, ngày xảy ra tai nạn, tôi tìm gặp Thẩm Tư Niên là để nói cho anh ta biết tung tích của Tống Y Y.
Cũng trong ngày hôm đó, từ chỗ Yêu Dạ, tôi mới biết được — suốt mười năm qua, Tống Y Y rốt cuộc đã đi đâu, đã sống ra sao.
Tôi chỉ muốn anh ta nhìn thấu bộ mặt thật của cô ta.