Tóm tắt
Trình Nhược Hề và Chu Dật Thành kết hôn hai năm nhưng sống như người xa lạ. Anh là quân nhân, luôn giữ khoảng cách, chưa từng thật sự gần gũi với vợ. Không chịu nổi cuộc hôn nhân lạnh lẽo, Nhược Hề mang đơn ly hôn đến doanh trại. Trước quyết định dứt khoát ấy, Chu Dật Thành xin ba ngày để nói rõ sự thật.
Sự thật được hé lộ là trong một nhiệm vụ hai năm trước, Chu Dật Thành bị thương nặng, để lại di chứng khiến anh không thể thực hiện đời sống vợ chồng bình thường. Vì mặc cảm và sợ làm khổ vợ, anh chọn cách lạnh nhạt để đẩy cô rời xa mình. Biết được nguyên do, Nhược Hề từ bỏ ý định ly hôn, kiên quyết ở lại bên anh và ép anh điều trị.
Giữa lúc hai người vừa quyết định bắt đầu lại, Chu Dật Thành gặp tai nạn nghiêm trọng trong một nhiệm vụ, rơi vào hôn mê sâu và có nguy cơ trở thành người sống thực vật. Nhược Hề nghỉ việc, toàn tâm toàn ý chăm sóc anh suốt ngày đêm, bất chấp sự chèn ép, mưu mô và thù địch từ mẹ chồng Vương Mỹ Phượng cùng Bạch Vũ Nhiên – con gái nuôi luôn mơ tưởng chiếm vị trí của cô.
Nhờ sự kiên trì và tình yêu của Nhược Hề, Chu Dật Thành dần có phản ứng và cuối cùng tỉnh lại. Anh đứng về phía vợ, cắt đứt hoàn toàn với mẹ ruột khi bà ta liên tiếp hãm hại, thậm chí thuê người bỏ thuốc vào đồ ăn của Nhược Hề nhằm khiến cô sảy thai. Sau biến cố đó, hai vợ chồng rời khỏi gia đình cũ, xây dựng cuộc sống riêng.
Chu Dật Thành hồi phục sức khỏe, không thể quay lại tuyến đầu nhưng được sắp xếp công việc phù hợp. Hai người chính thức có đời sống vợ chồng trọn vẹn, Nhược Hề mang thai và sinh một cậu con trai khỏe mạnh. Vương Mỹ Phượng về sau lâm bệnh nặng, trước lúc qua đời đã hối hận và xin lỗi, được nhìn cháu lần cuối.
Câu chuyện khép lại bằng hình ảnh một gia đình nhỏ bình yên: Chu Dật Thành, Trình Nhược Hề và các con, sau khi đi qua hiểu lầm, tổn thương, sinh tử và chia ly, cuối cùng vẫn nắm tay nhau bước tiếp. Đó là hành trình của một tình yêu chậm rãi nhưng bền bỉ, đi một vòng rất xa, để nhận ra người ở lại sau cùng vẫn là người quan trọng nhất.