Thế Hệ Khởi Nghiệp
  • Trang chủ
  • Tin tức
  • Giải Trí
  • Về chúng tôi
Advanced
  • Trang chủ
  • Tin tức
  • Giải trí
  • Về chúng tôi
  • ROMANCE
  • COMEDY
Chương sau
chong-toi-dua-tieu-tam-ve-nha

Tiểu Tam Đến Nhà

buoc-qua-ton-thuong-full

Bước Qua Tổn Thương

co-gai-bi-danh-trao

Cô Gái Bị Đánh Tráo

bay-nam-mot-lan-buong-bo-full

Bảy Năm Là Đủ

Am-muu-giet-vo

Âm Mưu Giết Vợ

TRUYỆN MỚI CẬP NHẬT
chong-toi-dua-tieu-tam-ve-nha

Tiểu Tam Đến Nhà

Tháng 9 4, 2025
Chương 06 Chương 05
buoc-qua-ton-thuong-full

Bước Qua Tổn Thương

Tháng 9 4, 2025
Chương 08 Chương 07
co-gai-bi-danh-trao

Cô Gái Bị Đánh Tráo

Tháng 9 4, 2025
Chương 10 Chương 09
bay-nam-mot-lan-buong-bo-full

Bảy Năm Là Đủ

Tháng 9 4, 2025
Chương 10 Chương 09
Am-muu-giet-vo

Âm Mưu Giết Vợ

Tháng 9 4, 2025
Chương 08 Chương 07

Cô Gái Bị Đánh Tráo - Chương 01

  1. Trang chủ
  2. Cô Gái Bị Đánh Tráo
  3. Chương 01
Chương sau

Tôi chưa từng nghĩ cuộc đời mình lại thay đổi chỉ vì một cú đấm.

Phải, ngay khoảnh khắc tôi tung cú đấm thẳng vào mặt tên lưu manh đang giở trò bẩn thỉu trong hẻm nhỏ, tôi cũng không biết rằng — chính giây phút đó, quá khứ tưởng như đã bị chôn vùi của tôi sẽ bất ngờ quay trở lại, kéo theo tất cả những bí mật bị vùi lấp suốt mười tám năm trời.

Tôi lớn lên trong cô nhi viện — nơi không có khái niệm “gia đình”, càng không tồn tại thứ gọi là “yêu thương vô điều kiện”. Những đứa trẻ ở đó, nếu không học được cách tự bảo vệ mình, thì chỉ có thể mãi mãi là miếng mồi mềm cho thế giới bên ngoài xé nát. Vậy nên tôi học cách sinh tồn bằng nắm đấm. Tôi không tự hào về điều đó, nhưng ít ra, tôi chưa từng để ai ức hiếp mình.

Và rồi, vào một ngày tưởng như bình thường nhất, khi tôi đang dạy cho một tên khốn kiếp một bài học đáng đời, thì một cặp vợ chồng ăn mặc sang trọng bỗng xuất hiện giữa hẻm. Họ không phải người quen, cũng không phải nhân viên xã hội hay cảnh sát. Nhưng ánh mắt của họ — đặc biệt là ánh mắt của người phụ nữ — nhìn tôi như thể đã tìm thấy điều gì đó vô cùng quý giá sau bao nhiêu năm tìm kiếm vô vọng.

Tôi chưa kịp hiểu chuyện gì đang diễn ra thì họ đã mở lời: gọi tôi bằng cái tên xa lạ, nói rằng tôi là con gái thất lạc của họ. Họ muốn đưa tôi về, bảo tôi đã chịu thiệt thòi đủ rồi.

Lúc đó tôi chỉ thấy buồn cười.

Lạ thật đấy. Khi tôi bị vứt bỏ ở một trại trẻ không tên, chẳng ai đến tìm. Khi tôi sốt cao nằm mê man, cũng không ai đến hỏi han. Nhưng bây giờ, khi tôi đã đủ lớn, đủ tỉnh táo để nhận ra mình chẳng cần một gia đình giả tạo nữa, thì họ lại xuất hiện — đột ngột, ồn ào, và mang theo một cô gái khác.

Một cô gái xinh đẹp, thùy mị, nói năng ngọt như mía lùi.

Cô ta gọi tôi là “chị”, giọng nhỏ nhẹ nhưng ánh mắt lại không giấu nổi sự đề phòng.

Cô ta là ai? Là người đã sống trong thân phận vốn thuộc về tôi suốt mười tám năm qua.

Người được ba mẹ tôi nuôi dưỡng, yêu thương, gọi là “con gái”, trao cho tất cả những gì lẽ ra phải là của tôi.

Người từng thay tôi mặc váy công chúa, học đàn piano, gọi người phụ nữ ấy là “mẹ” bằng cái giọng ngọt như mật.

Còn tôi — trong mười tám năm đó, đã làm gì?

Tôi đánh nhau, trốn học, bị gọi là “con hoang”, “đứa trẻ vô thừa nhận”. Tôi từng thèm một bữa ăn gia đình đúng nghĩa đến mức phải ngồi nhìn qua cửa kính nhà người khác, chỉ để tưởng tượng ra cảm giác được yêu thương là như thế nào.

Vậy nên khi người đàn ông ấy gọi tôi là “con gái”, tôi đã hỏi ngược lại:

“Ở đây có ai tên như vậy không?”

Tôi kéo cổ áo tên lưu manh đang nằm dưới đất lên, lạnh lùng hỏi hắn: “Mày tên Kỳ Kỳ hả?”

Hắn sợ đến mức lắc đầu như điên.

Tôi buông tay, cười nhạt: “Thấy chưa? Không có ai mang cái tên đó cả.”

Tôi quay lưng bước đi, tưởng mình đã chấm dứt được câu chuyện hoang đường này. Nhưng bàn tay người phụ nữ ấy — ấm áp và kiên quyết — giữ lấy tôi lại.

Bà ấy không trách tôi, không nói những lời sáo rỗng như “con gái thì phải dịu dàng”. Bà chỉ lấy ra một miếng băng cá nhân, nhẹ nhàng dán lên vết thương trên tay tôi. Bà nói:

“Lần sau đánh nhau, đừng nhắm vào sống mũi hay răng. Vừa dễ gây chuyện, lại dễ khiến bản thân bị thương.”

Tôi sững người.

Vì sao lại là câu nói ấy?

Tôi không biết. Nhưng trong giây phút ấy, lần đầu tiên trong đời, tôi cảm thấy có một bàn tay chạm vào vết đau của mình — không phải để bóc trần, mà là để chữa lành.

Và thế là, tôi để họ đưa mình về.

Tưởng chỉ là một bước chân trở về nhà.

Nào ngờ… đó lại là cánh cửa mở ra những bi kịch chưa từng được kể.

*****

Lúc cha mẹ ruột tìm thấy tôi, tôi đang đấm một tên côn đồ đến mức hắn ôm mặt lăn lộn dưới đất, vừa kêu rên vừa lục lọi tìm răng.

Người đàn ông và người phụ nữ lạ mặt đứng phía trước, ánh mắt hoang mang nhìn bàn tay tôi vẫn còn rỉ máu. Họ định bước tới, nhưng rồi lại khựng lại giữa chừng, như đang do dự.

Một cô gái đi theo sau cất giọng, ngọt ngào nhưng không giấu nổi ý châm biếm:

“Chị gái đấy à? Trông khỏe mạnh thật đấy. Không giống em, sức khỏe yếu, vận động mạnh một chút cũng không chịu nổi.”

…

Tôi nhìn chằm chằm vào hai người lạ mặt kia. Ánh mắt của tôi khiến cả hai rõ ràng trở nên lúng túng.

Chốc lát sau, người đàn ông cao lớn khẽ hắng giọng, là người mở lời trước:

“Kỳ Kỳ… chúng ta là ba mẹ ruột của con. Về nhà với ba mẹ đi, những năm qua con đã chịu thiệt rồi…”

Ông ta liếc thấy tay tôi đang chảy máu, định bước tới ôm tôi nhưng tôi nghiêng người tránh đi, cau mày.

Có thể bạn quan tâm

Nên kinh doanh mặt hàng gì ở quê

Nên kinh doanh mặt hàng gì ở quê để thu lợi nhuận hiệu quả

Cách kinh doanh bánh ngọt online để "Một vốn – Bốn lời"

Kinh nghiệm quý giá khi kinh doanh online linh kiện máy tính - Ảnh bìa

Kinh nghiệm quý giá khi kinh doanh online linh kiện máy tính

Khám phá các bước mở cửa hàng kinh doanh mỹ phẩm

Khám phá các bước mở cửa hàng kinh doanh mỹ phẩm thành công

Khuôn mặt ông lộ vẻ khó xử, ông cố tình đưa tay che mặt, cố vắt ra vài giọt nước mắt để che lấp sự lúng túng… nhưng rõ ràng là thất bại.

“Kỳ Kỳ là ai? Ở đây có ai tên Kỳ Kỳ không vậy?”

Tôi lạnh nhạt hỏi, rồi bất ngờ túm cổ áo tên lưu manh vừa bị tôi đánh tơi bời, kéo lại:

“Là mày à? Mày tên Kỳ Kỳ hả?”

Tên đó bị tôi giữ chặt lắc đầu liên tục như điên. Tôi thẳng tay ném hắn qua một bên rồi quay sang người đàn ông kia, nhàn nhạt nói:

“Thấy chưa, chẳng ai ở đây tên Kỳ Kỳ cả.”

Nói xong, tôi xoay người bước đi.

Nhưng một bàn tay ấm áp bất ngờ nắm lấy tay tôi. Tôi quay đầu lại — là người phụ nữ nãy giờ vẫn đứng im lặng.

Từ lúc đến, bà hầu như không biểu lộ cảm xúc gì. Nhưng khi bà nhẹ nhàng nâng tay tôi lên, ánh mắt tôi cuối cùng cũng bắt gặp được một tia biến chuyển trên gương mặt ấy.

Bà khẽ nhíu mày, khiến tôi tưởng đâu lại sắp nghe mấy lời kiểu như “con gái không nên vung tay đánh nhau như thế”.

Thế nhưng, điều khiến tôi bất ngờ là bà không trách móc gì cả, ngược lại còn lấy băng cá nhân từ túi ra, cẩn thận dán lên vết thương đang rỉ máu.

“Lần sau đánh người, đừng nhắm vào sống mũi hay răng, dễ làm mình bị thương lắm.”

“Dĩ nhiên là tốt nhất đừng đánh nhau.”

Tôi hơi cau mày, bắt đầu quan sát kỹ người phụ nữ trước mặt.

Đường nét trên khuôn mặt bà giống tôi đến bảy phần, chỉ là khí chất có phần điềm đạm và thanh nhã hơn.

Xem ra, hai người này thật sự là ba mẹ sinh thành của tôi.

Còn cô gái phía sau họ… e rằng chính là người đã sống thay tôi với thân phận con gái nhà giàu suốt bấy lâu nay.

Tôi liếc nhìn sang thì vừa vặn chạm vào ánh mắt của cô ta – đầy lo lắng.

Chỉ một giây sau, cô ta chạy tới nắm lấy tay người phụ nữ kia, mắt ngân ngấn nước:

“Mẹ ơi, giờ chị đã trở về rồi… vậy có phải… con nên rút lui không ạ?”

Người phụ nữ còn chưa kịp lên tiếng, người đàn ông đã vội chen vào:

“Không đâu, Lục Yên. Nhà mình có điều kiện, nuôi thêm một đứa con cũng chẳng sao cả. Có đúng không em, Nguyệt San?”

Ông ta ôm vai cô gái kia. Người phụ nữ chỉ khẽ nhíu mày, rồi gật đầu nhẹ.

Tôi đứng nhìn ba người họ tay bắt mặt mừng như một gia đình hoàn hảo, trong lòng không khỏi tự hỏi: họ đưa tôi về làm gì khi đã có một người con gái hoàn hảo như thế?

Tôi quay bước, định rời đi.

Thế nhưng bà ấy vẫn nắm chặt tay tôi.

“Về nhà cùng ba mẹ… được không?”

Khi bà nói ra câu ấy, ánh mắt có phần lúng túng.

Có lẽ bà cũng hiểu, cuộc sống sau khi tôi trở về sẽ chẳng thể êm đềm.

Vậy mà không hiểu sao, tôi lại chẳng gạt tay ra, cũng không lên tiếng từ chối, cứ thế để bà dẫn tôi lên xe.

Chiếc xe chở tôi về nhà họ Trình.

Vừa bước vào cổng, một người thanh niên đứng trên tầng lầu nhìn xuống, ánh mắt tối sầm như bầu trời sắp nổi giông.

Mẹ tôi khẽ liếc anh ta, nhàn nhạt nói:

“Hôm nay chúng ta đón Kỳ Kỳ trở về. Sau này con phải đối xử tốt với em gái mình.”
Trình Khải Duật lạnh lùng hừ một tiếng:

“Con chỉ công nhận Lục Yên là em gái thôi.”

Tôi khẽ nhếch môi — ờ thì ai cần anh công nhận?

Chương sau

CÓ THỂ BẠN THÍCH

dam-cuoi-kinh-hoang
Đám Cưới Kinh Hoàng
Tháng 7 29, 2025
lat-mat-nguoi-chong-phan-boi-suot-7-nam
Lật Mặt Người Chồng Phản Bội Suốt 7 Năm
Tháng 8 20, 2025

Bài viết tham khảo

Kiến thức kinh doanh

Các cách buôn bán quần áo thành công cho các chủ shop mới nhất 2025

Có nên kinh doanh xe đạp điện hiện nay Ngành nghề kinh doanh

Có nên kinh doanh xe đạp điện và các ý tưởng kinh doanh xe đạp điện

Kinh doanh gì

Xu hướng kinh doanh online 2025 chưa hết hot dịp cuối năm

Nguồn hàng phụ kiện thời trang tốt nhất Kinh doanh thời trang

Một số nguồn hàng phụ kiện thời trang giá sỉ lấy hàng hiệu quả

Ai chẳng muốn mua hàng được freeship Kinh nghiệm kinh doanh

Bật mí 7 bí quyết kinh doanh online hiệu quả, tiền về như bão

Tìm nguồn hàng quần áo Quảng Châu tại Hà Nội Kinh doanh thời trang

Các nguồn hàng quần áo Quảng Châu tại Hà Nội cho dân buôn miền Bắc

Kiến thức kinh doanh

Cách kinh doanh bánh ngọt online để "Một vốn – Bốn lời"

Cẩm nang kiếm tiền online Kiếm tiền online MMO

Cẩm nang kiếm tiền online từ A đến Z cho người mới bắt đầu

Thế Hệ Khởi Nghiệp

Thế Hệ Khởi Nghiệp là blog cá nhân chuyên chia sẻ kiến thức về khởi nghiệp, bí quyết kinh doanh và nội dung truyền cảm hứng dành cho thế hệ khởi nghiệp – đặc biệt trong lĩnh vực kinh doanh online và bán hàng online – nhằm giúp cá nhân, cửa hàng và doanh nghiệp xây dựng kế hoạch, lựa chọn mô hình khởi nghiệp phù hợp và hiệu quả nhất.

Website đang hoạt động thử nghiệm và chờ cấp giấy phép trang thông tin của Bộ Thông tin và Truyền thông.

DMCA
Giới thiệu
  • Giới Thiệu
  • Bảo Mật
  • DMCA
  • Liên Hệ
  • Disclaimer
Dịch vụ
  • Thiết kế website

Thế Hệ Khởi Nghiệp

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Hệ Khởi Nghiệp

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Hệ Khởi Nghiệp

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Hệ Khởi Nghiệp

Mở bằng trình duyệt bên ngoài

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng mở trang này bằng Chrome/Safari thay vì trình duyệt trong Facebook.