Tiểu Tam Đến Nhà - Chương 05
Đến cuối cùng, Viên Lạc Dao cũng chỉ là một công cụ trong mắt họ. Khi không còn giá trị lợi dụng, cô ta bị gạt ra ngoài không thương tiếc. Cô hoàn toàn đơn độc, mất đi chỗ dựa, chẳng còn ai đứng về phía mình.
Khi nhận ra bản thân bị đẩy vào ngõ cụt, cô bắt đầu quay lại gây áp lực với Trình Mặc Dương, dọa sẽ làm ầm lên nếu anh không đưa ra quyết định rõ ràng. Và đó là lúc tôi bắt đầu hành động.
Tôi đã sắp xếp trước với truyền thông. Ngay khi Viên Lạc Dao đến công ty của Trình Mặc Dương làm loạn, tôi đã bố trí người quay lại toàn bộ sự việc. Chỉ chờ đúng thời điểm, đoạn video được tung ra mạng xã hội, lan truyền với tốc độ chóng mặt.
Trình Mặc Dương nhanh chóng trở thành tiêu điểm của dư luận. Cùng với danh tiếng cá nhân bị bôi đen, đơn vị nơi anh làm việc cũng bị kéo vào vòng xoáy chỉ trích. Trước sức ép từ truyền thông và mạng xã hội, anh lập tức bị tạm đình chỉ công tác để phục vụ điều tra.
Tôi ở phía sau, quan sát mọi chuyện bằng ánh mắt lạnh lùng và tỉnh táo. Để tăng thêm sức nặng cho làn sóng dư luận, tôi thuê thêm vài người giả làm nạn nhân bị ảnh hưởng, góp phần đẩy mọi thứ vượt ngoài tầm kiểm soát.
Về phía Viên Lạc Dao, cô ta cũng không thể giữ kín danh tính là người thứ ba phá hoại gia đình người khác. Áp lực từ cộng đồng khiến cô không dám ra khỏi nhà. Những hàng xóm từng bị cô gây rắc rối trước đây nay càng có lý do để lên án.
Tận dụng thời điểm ký ức của những người xung quanh vẫn còn rõ ràng, Nghiêu Phong và đội ngũ pháp lý bắt đầu tiến hành thu thập lời khai.
Một người hàng xóm nói: “Tôi biết chủ nhà, cứ nghĩ là cô ấy đã ly hôn rồi. Còn người đàn ông kia là chồng mới. Hai người họ hay đi siêu thị cùng nhau, tôi tận mắt thấy họ nắm tay, thậm chí còn ôm nhau tình tứ.”
Nghiêu Phong gật đầu, bổ sung: “Họ không hề là vợ chồng hợp pháp.”
Người hàng xóm tròn mắt: “Không thể nào. Cô gái đó từng nói chính miệng với tôi rằng người đàn ông kia là chồng cô ấy. Gần như cả khu đều tin là thật.”
“Buổi tối thường xuyên nghe tiếng ồn ào từ căn hộ đó, nhiều lần bị hàng xóm khác phàn nàn. Có lần cô ấy còn khoe rằng chồng mình rất thích con gái. Hình như cô ấy đang mang thai thì phải.”
Ngoài ra, Nghiêu Phong cũng cho người đến phỏng vấn tại những nhà hàng mà hai người họ thường xuyên lui tới. Kết quả giống hệt nhau. Nhân viên ở đó đều nhầm tưởng họ là một cặp vợ chồng thực sự.
Điều này góp phần củng cố thêm khả năng thắng kiện của tôi trong vụ ly hôn sắp tới. Từng chi tiết nhỏ đều được thu thập cẩn thận, từng lời khai, từng hình ảnh, tất cả đã sẵn sàng.
Ngay khi mọi thứ đến cao trào, tôi chính thức nộp đơn khởi kiện. Nội dung là yêu cầu ly hôn và khởi tố Trình Mặc Dương vì vi phạm pháp luật hôn nhân và gia đình.
Khi giấy triệu tập của tòa án được gửi đến, cả Trình Mặc Dương và Viên Lạc Dao đều chết lặng. Đến lúc đó, anh mới nhận ra rằng mình đã rơi vào chiếc bẫy được sắp đặt một cách bài bản từ lâu.
Nhưng tất cả đã quá muộn.
Anh gọi điện liên tục, nhắn tin không ngừng, mong tôi rút đơn. Nhưng tôi đã chặn liên lạc từ lâu. Anh không ngờ rằng, ngay từ đầu, ly hôn không phải là mục tiêu cuối cùng của tôi.
Điều tôi muốn là cả hai người họ phải trả giá bằng pháp luật. Không chỉ mất danh dự, mà còn phải đối mặt với trách nhiệm hình sự.
Ngày ra tòa, hàng chục phóng viên và truyền thông có mặt. Một phần do tôi chủ động liên hệ, phần còn lại là do dư luận tự tìm đến khi biết vụ việc đang lan truyền chóng mặt.
Tôi thừa hiểu, để buộc tội ngoại tình là điều không dễ. Pháp luật không dễ dàng kết luận chuyện đó nếu thiếu bằng chứng rõ ràng. Nhưng tôi không để mình bước vào phiên tòa với tay trắng. Từng chi tiết đã được chuẩn bị tỉ mỉ, từng bước đi đều được tính toán từ trước.
Họ đã nghĩ rằng mình có thể sống thoải mái, còn tôi chỉ là người phụ nữ bị bỏ lại phía sau. Nhưng họ không biết rằng mọi hành vi đều có cái giá của nó.
Nghiêu Phong là người đại diện pháp lý cho tôi trong phiên tòa. Anh mở đầu phần trình bày bằng việc công bố một số hình ảnh từ hơn một năm trước, ghi lại khoảnh khắc khi Viên Lạc Dao lần đầu tiên xuất hiện tại nhà tôi. Tuy nhiên, những bức ảnh này chỉ mang tính dẫn dắt, chưa đủ sức nặng để buộc tội.
Điểm mấu chốt nằm ở phần sau: hợp đồng thuê căn hộ tôi đứng tên, các đoạn video cho thấy họ sống chung như vợ chồng, bản ghi âm các cuộc trò chuyện mang tính thừa nhận, ảnh chụp tin nhắn WeChat, những đoạn cam kết được ghi âm tại hiện trường và đặc biệt là lời khai từ hàng xóm cùng các nhân chứng liên quan.
Hành vi ngoại tình, xét theo luật hôn nhân, không chỉ là sự phản bội về mặt thể xác mà còn là hành động chủ ý phá vỡ nghĩa vụ và trách nhiệm hôn phối. Và họ đều hội đủ cả hai yếu tố đó.
Dù không có giấy đăng ký kết hôn, nhưng hai người đã sống cùng nhau như vợ chồng thật sự. Điều này vi phạm nghiêm trọng đến quyền và nghĩa vụ trong hôn nhân, theo đúng định nghĩa được pháp luật bảo vệ.
Họ đã cố tình phá vỡ cuộc hôn nhân hợp pháp giữa tôi và Trình Mặc Dương. Tất cả đều được chứng minh bằng những bằng chứng rõ ràng và không thể chối cãi. Khi từng đoạn video được chiếu lên màn hình lớn giữa phòng xử án, tôi chăm chú quan sát sắc mặt Trình Mặc Dương và Viên Lạc Dao, dõi theo từng thay đổi nhỏ trên khuôn mặt họ. Trong lòng tôi trào dâng cảm giác thỏa mãn đến rợn người.
Lúc đó, tôi vẫn nhớ rõ lời nói của Viên Lạc Dao: “Hôn nhân của chị và anh ấy chỉ là cái vỏ. Chúng tôi mới thật sự là vợ chồng. Khi chị không có ở đây, chúng tôi đã sống cùng nhau một năm rồi.”
Trình Mặc Dương từng nói với cô ta: “Anh lấy An Tâm Như chỉ vì nhà cô ấy có tiền. Chỉ khi ở bên em, anh mới có cảm giác có tổ ấm.”
Những lời đó từng khiến tôi nhức nhối. Nhưng giờ đây, chúng lại trở thành bằng chứng sắc bén nhất, giúp tôi hoàn tất đòn phản công cuối cùng.
Họ chưa bao giờ nghĩ rằng những câu nói ngạo mạn đó lại trở thành cái bẫy họ tự chôn chân vào. Không ai phá vỡ hôn nhân của người khác mà không phải trả giá.
Có thể bạn quan tâm
Họ từng nghĩ rằng việc chen ngang một gia đình là điều có thể lén lút rồi cho qua. Nhưng họ không hiểu rằng pháp luật có thể không bảo vệ tình yêu, nhưng sẽ bảo vệ hôn nhân và tài sản. Nếu không, nguyên tắc một vợ một chồng đã không còn giá trị.
Vụ kiện kéo dài suốt nhiều tháng. Trong thời gian đó, Trình Mặc Dương liên tục tìm cách liên lạc, hết gọi điện lại nhắn tin, trách tôi vô tình và nhẫn tâm.
“Nếu biết em là người phụ nữ độc ác đến vậy, anh đã không cưới em,” anh ta gào lên trong một cuộc gọi.
Anh nói rằng vợ chồng là phải có tình nghĩa. Rằng ba năm kết hôn là điều không thể vứt bỏ. Rằng chuyện với Viên Lạc Dao chỉ là nhất thời, chỉ là vui chơi qua đường.
“Anh đã biết lỗi rồi, tại sao em không tha thứ?”
Những lời đó khiến tôi chẳng còn cảm xúc. Khi sự quấy rầy của anh ta bắt đầu ảnh hưởng đến cuộc sống của tôi, tôi chỉ lạnh lùng đáp:
“Trước khi tòa tuyên án, nếu anh còn tiếp tục làm phiền, tôi sẽ báo công an. Đây là lần cuối cùng tôi cho phép anh lên tiếng. Tốt hơn hết, hãy chuẩn bị tinh thần mà đón nhận kết cục.”
Cuối cùng, tôi thắng kiện.
Toàn bộ số tiền mà Trình Mặc Dương từng chu cấp cho Viên Lạc Dao trong thời gian hôn nhân đã bị thu hồi lại. Anh ta gần như trắng tay, không còn gì trong tay ngoài tội trạng.
Tòa án tuyên phạt anh hai năm tù vì vi phạm nghiêm trọng Luật hôn nhân. Viên Lạc Dao cũng bị kết án tương tự, nhưng do đang mang thai, việc thi hành án được hoãn lại một năm.
Thế nhưng, cô ta chưa từng phải ngồi tù. Sau khi sinh con, cô rơi vào trạng thái trầm cảm nghiêm trọng. Và cho dù đã làm tất cả để ràng buộc Trình Mặc Dương, anh ta vẫn chưa từng có ý định cưới cô.
“Nếu không vì cô dai dẳng, cuộc đời tôi đâu đến nông nỗi này. Đừng mơ tôi sẽ cưới người như cô,” anh ta nói thẳng.
Đoạn video ghi lại cảnh cô ta ngang nhiên dọn vào nhà tôi trước đây bị phát tán trên mạng, trở thành đề tài cho cộng đồng mạng chế giễu. Bạn bè, người thân, hàng xóm đều biết chuyện. Không lâu sau, cô bị một người quá khích tấn công, càng khiến tâm lý thêm suy sụp.
Cô ta không còn dám bước chân ra khỏi nhà. Và rồi những cư dân mạng lục lại quá khứ, phát hiện cuộc hôn nhân trước đây của cô ta cũng kết thúc vì ngoại tình. Những chỉ trích nặng nề cứ thế đổ dồn lên đầu Viên Lạc Dao.
Gia đình cô không thể chịu nổi áp lực. Họ cảm thấy nhục nhã, không dám nhìn ai, không ai còn muốn nhắc đến tên cô nữa.
Cuối cùng, Viên Lạc Dao chọn cách giải thoát. Trước khi đứa trẻ tròn một tháng tuổi, cô đã gieo mình từ tầng cao xuống, chấm dứt tất cả.
Đứa bé sau đó bị bên gia đình Trình Mặc Dương đưa về cho mẹ anh nuôi. Nhưng đứa cháu đến bất ngờ này không mang lại niềm vui nào cho bà.
Còn Trình Mặc Dương, mất việc, mất gia đình, mất cả tự trọng, sống dật dờ trong rượu và khói thuốc. Không lâu sau, anh bị chẩn đoán mắc ung thư gan giai đoạn cuối.
Lần cuối tôi đến thăm, anh tiều tụy đến mức khó nhận ra.
Tôi nói: “Tôi đang mang thai con anh. Nhưng đừng lo, tôi sẽ không giữ lại. Anh không xứng đáng làm cha.”
Tôi cũng nói thẳng với anh rằng tôi đã biết chuyện giữa anh và Viên Lạc Dao từ rất lâu, chỉ là không vạch trần sớm vì vẫn muốn cho anh một cơ hội cuối cùng.
Nhưng anh không biết trân trọng.
Kết cục của anh ngày hôm nay, là cái giá xứng đáng.
Tôi quay đi, để mặc anh gào lên phía sau như một con thú bị thương. Tiếng gào ấy chẳng khác gì sự trút hơi cuối cùng của một linh hồn đã đánh mất tất cả.
Không lâu sau, anh tự kết thúc đời mình trong trại giam vì trầm cảm.
Còn tôi, giống như người vừa bước ra từ một cơn ác mộng dài đằng đẵng.
Lúc mở mắt ra, ánh sáng bình minh soi rọi khắp căn phòng. Một cuộc đời mới đang chờ tôi phía trước. Và lần này, tôi sẽ sống vì chính mình.